Không bỏ cuộc vì ước mơ trở thành tiếp viên hàng không

Không bỏ cuộc vì ước mơ trở thành tiếp viên hàng không
Nguyễn Diệu Linh - người cùng bên phải

Các bạn trong lớp nhìn tôi trêu ghẹo rồi lấy tay chỉ trỏ nói “Thấp tẹt vậy mà đòi làm tiếp viên hàng không!”
Hồi còn bé xíu, tôi đã ao ước được trở thành tiếp viên hàng không Vietnam Airlines. May mắn sao tôi lớn lên có được một sức khỏe tốt và được trời phú cho một vẻ đẹp sắc sảo với nước da trắng mịn màng. Đó là một lợi thế mà không phải ai cũng có được. Chính vì thế, ngay từ nhỏ tôi đã cố gắng học thật giỏi và đầu tư học tiếng anh. Kết quả là trong những năm học cấp 2, thành tích học tập của tôi luôn đứng đầu trong lớp. Và cứ thế, ước mơ đó cứ lớn dần theo thời gian. Tôi nghĩ chỉ cần mình cố gắng thì nhất định ước mơ kia sẽ trở thành hiện thực. Thế nhưng, từ khi lên cấp ba, tôi đã thấy chiều cao của mình khá nhỏ bé so với các bạn trong lớp. Lúc đó, tôi nghĩ có thể do đang trong độ tuổi dậy thì nên tôi phát triển chậm hơn mà thôi. Ấy vậy mà, đã cuối năm 11, nhưng chiều cao của tôi chỉ được có 154cm.
Còn nhớ, trong một buổi học hướng nghiệp, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi định hướng gì về nghề nghiệp tương lai, tôi trả lời “Dạ! Em muốn…. Em muốn được trở thành tiếp viên hàng không Vietnam Airlines”. Lúc ấy, các bạn trong lớp nhìn tôi trêu ghẹo rồi lấy tay chỉ trỏ nói “Thấp tẹt vậy mà đòi làm tiếp viên hàng không!”, “Đâu phải xinh đẹp học giỏi thì muốn làm nghề gì cũng được!”... Không kìm chế được những cảm xúc của mình, tôi đã bật khóc trước lớp “Ai cũng có một ước mơ, tại sao mọi người lại đem ước mơ của người khác ra để làm trò đùa cơ chứ?”. Tôi sợ cả ánh mắt mọi người nhìn tôi rồi lập tức quay đi, sợ những lúc đang học sẽ bị ai đó cố ý dán những mẩu giấy viết có dòng chữ “Nấm lùn muốn làm tiếp viên hàng không” vào sau lưng…
Về nhà, tôi khóc thút thít kể cho mẹ nghe. Tôi hỏi mẹ "Mẹ ơi, tại sao bố mẹ cũng cao mà con lại lùn vậy?", lúc đó mẹ tôi nhìn tôi âu yếm rồi trả lời "Con ạ, ông trời sinh ra con thế nào, thì con hãy vui vẻ nhận lấy, không có ai là hoàn hảo đâu, vì vậy đừng tự ti con gái nhé!". Lúc đó, chả hiểu sao tôi lại ngừng khóc, và từ đó, chả bao giờ tôi hỏi mẹ về những câu hỏi như thế, vì tôi biết mẹ cũng buồn nhiều lắm. Tôi cố gắng cười thật tươi, chỉ khi ở một mình mới dám nức nở “chẳng ai muốn mình thấp bé cả, thực sự bản thân tôi hay bất cứ một ai khác cũng không hề muốn vậy”.
Tôi biết để trở thành một tiếp viên hàng không Vietnam Airlines, không chỉ có khuôn mặt dễ nhìn, tươi tắn, giao tiếp tốt, có sức khỏe tốt, giỏi tiếng anh, am hiểu về cuộc sống… Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là ngoại hình. Chiều cao ít nhất phải từ chiều cao từ 158-175 cm. Tôi vẫn luôn hy vọng, một ngày thức dậy sẽ thấy mình cao hơn. Thế nhưng, khi đang học lớp 12, chiều cao của tôi chỉ được có 155 cm. Nếu có một chiều cao lý tưởng thì tôi đâu phải khổ sở hết vậy?
Thế nhưng, không nản lòng tôi nghĩ “còn nước thì còn tát”, con người ta đến năm 25 tuổi mới hết phát triển chiều cao cơ mà. Tôi quyết tâm cải thiện chiều cao của mình bằng mọi cách. Mỗi ngày tôi cố gắng dậy sớm tập thể dục, tôi chú trọng đến chế độ dinh dưỡng và dùng thêm thực phẩm chức năng Taller Max hỗ trợ tăng chiều cao. Đồng thời uống thêm 2 ly sữa, đi ngủ đúng giờ, giữ tinh thần luôn vui vẻ. Quả nhiên, không phụ trước những cố gắng của mình, chỉ sau vài tháng  chiều cao của tôi đã tăng lên được đến kể.

Cuối năm 12, khi ai ai cũng tất bật chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp quan trọng, bạn bè ai cũng tỏ ra ngạc nhiên hỏi “bí quyết gì mà tôi cao lên được như thế?”. Tôi nói chỉ đơn giảm với TPCN Taller Max tăng chiều cao, giờ đây tôi tăng chiều cao thành công và tôi thấy mình đầy tự tin để có thể thực hiện ước mơ thi tiếp viên hàng không của mình.
Nguyễn Diệu Linh (Quận Thủ Đức, TP.HCM)


Share this:

,

CONVERSATION

0 nhận xét:

Đăng nhận xét